Từng bức từng bức hình ảnh không có bất kỳ dị thường nào, cho đến khi Trường Sinh Thiên giáng lâm, khoảnh khắc con mắt vô hình kia một lần nữa ngưng tụ, Luân Hồi Giả quả quyết chém đứt tia linh hồn chi lực đã tách ra để xem xét ký ức đó.
Linh Năng Giả như bị sét đánh, toàn thân run rẩy, miệng sùi bọt mép. Ngay cả Luân Hồi Giả cũng sắc mặt tái nhợt, tiện tay ném Linh Năng Giả sang một bên như ném rác rưởi.
Sau đó, gã lại bắt lấy một người khác, phân ra một tia linh hồn chi lực để lật xem ký ức.
Một người, hai người, ba người... mười người, một trăm người...
Từng Linh Năng Giả ngã xuống dưới tay Luân Hồi Giả. Phản phệ do bị linh hồn chi lực cường đại xâm nhập, cưỡng ép lật xem ký ức tuy không đoạt mạng các Linh Năng Giả, nhưng linh hồn suy yếu kéo dài lại là điều khó tránh khỏi.