Thính Nguyệt tiên tử nhìn hắn, hai người đối mắt, một người lạnh lùng kiêu ngạo như hàn mai, một kẻ hung mãnh tựa bá vương.
“Không quá đáng.”
Nhìn Nguyệt Hoa Thánh Nữ dưới chân, lòng bà mềm lại, dù sao đây cũng là đệ tử thân truyền, đã theo mình rất lâu.
“Ta sẽ dâng trà tạ tội với Liễu chủ tể.”
Thính Nguyệt tiên tử thương yêu hậu bối, bằng lòng tự mình chịu nhục.