Tiền Đắc Lạc thần sắc lạnh lẽo, mở miệng nói: "Vào Thiên Khải nhật, thứ nguy hiểm nhất mà nhân loại đối mặt không phải là tang thi, mà là sự xâm lấn hắc ám khiến người ta biến thành tang thi. Không có phòng bị, không có biện pháp cách ly, trong tình huống ấy trang bị có mạnh đến mấy cũng vô nghĩa. Bằng không, nếu chỉ là một lũ tang thi, dưới hỏa lực của Tinh Tế quân, chúng chẳng đáng nhắc tới."
Thư Cầm gật đầu: "Đúng vậy, xâm lấn hắc ám đi kèm với hắc dạ triều tịch, không chỗ nào trốn được. Lúc chúng ta mới bắt đầu chạy trốn, thậm chí không biết đồng đội bên cạnh lúc nào sẽ đột nhiên biến thành tang thi cắn đứt cổ mình, mà lúc đó lại chính là lúc tuyệt vọng nhất."
"Tuyệt vọng, chính lại là ngòi nổ cho sự biến dị." La Dương bổ sung thêm.
“Chuyện này...” Lữ Sướng vỗ mạnh nóc xe, hỏi: “Đoàn liệt xa đầy ắp quân hỏa thế này, bọn chúng không vận chuyển được, liệu chúng ta có thể mang đi chăng?”
“Tất nhiên là được.”
