Phương Thương nhìn qua gương chiếu hậu thấy hàng xóm ai nấy đều rưng rưng nước mắt, thấy lạ vô cùng.
"Cha, sao con thấy ánh mắt của Trương đại gia và mọi người nhìn con cứ kỳ kỳ sao ấy?"
"Chắc là họ nghĩ con sắp đi học đại học nên xúc động thôi. Hồi con còn bé xíu, họ đã xem con nấu ăn, ăn món con nấu rồi. Thoáng cái đã bao nhiêu năm, họ ngày càng già đi, còn con đã trưởng thành rồi."
Có lý!
Phương Thương hạ cửa kính xe xuống, vẫy tay chào mọi người.
