Sau khi hắn đi.
Chỉ còn lại Tây Vương Mẫu một mình ngồi rất lâu trong đại điện.
“Tán tu... ư?” Tây Vương Mẫu ngẫm lại lời Phục Hy đã trả lời câu hỏi thứ hai của bà mấy trăm năm trước.
Đôi mắt đẹp của Tây Vương Mẫu thoáng hiện vẻ lo lắng – bà vốn định sau khi nhận được sự che chở của Kim Ô Cung rồi mới giải tán Tiên Đình.
Nhưng từ câu trả lời của Phục Hy không khó để nhận ra, chỉ cần Tiên Đình còn tồn tại một ngày, bọn họ sẽ không thể nhận được sự che chở của Kim Ô Cung.