“Huệ Năng sư huynh, ta đói rồi, có thể đi mua chút gì ăn không?” Tiểu hòa thượng quay đầu lại, dè dặt hỏi.
“Ngươi vừa mới dùng cơm chay, không lý nào lại đói nhanh như vậy, chẳng qua là dục vọng thèm ăn tác quái mà thôi.” Huệ Năng nhắm mắt, thản nhiên nói: “Một bát cháo một bát cơm, đều là mồ hôi nước mắt của chúng sinh, sao có thể tùy tiện tham cầu?”
“Nếu trong lòng còn tham luyến mùi vị, ấy chính là ma chướng.”
“A Di Đà Phật.”
“A Di Đà Phật.”