Trần Mặc đặt tay lên vai nàng, nhẹ nhàng xoa bóp.
Hoàng Hậu dựa vào lưng ghế, đôi mắt lim dim đầy vẻ hưởng thụ.
Không thể không nói, thủ pháp xoa bóp của tên tiểu tặc này quả thực hơn xa Tôn Thượng Cung, nếu không phải sợ miệng lưỡi thế gian, thật muốn giữ hắn ở lại trong cung mãi mãi…
“Phải rồi, Điện hạ hình như không hề bất ngờ về chuyện của Nghiêm Phái Chi?” Trần Mặc lên tiếng hỏi.
“Ừm.” Hoàng Hậu khẽ nhắm mắt, giọng điệu lười biếng: “Chuyện này vốn chẳng phải bí mật gì, Hội Thí ba năm tổ chức một lần, hầu như lần nào cũng có gian lận ngầm, dù sao đây cũng là cơ hội tốt để phát triển phe cánh, chẳng ai muốn bỏ lỡ.”