“Thiếp thân đã tự hạ thấp mình đến mức này, chẳng lẽ đại nhân cứ trơ mắt nhìn sao?”
“Nhưng không sao, nếu đại nhân ngại ngùng, thiếp thân chủ động một chút cũng không sao...”
Ả lắc lư vòng eo, như rắn nước bò đến bên chân Trần Mặc.
Vừa định tiến thêm một bước, trong không khí truyền đến một trận chấn động, nguyên khí ngưng tụ thành xiềng xích bán trong suốt, trói chặt Đàm Sơ lại.
“Hóa ra Trần đại nhân thích kiểu này sao?” Đàm Sơ thân thể bất an cọ xát, ngượng ngùng nói: “Đại nhân muốn thế nào, thiếp thân đều theo ngài... Chỉ cần, chỉ cần ngài có thể tha cho Hổ nhi...”