TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Tại Tu Tiên Giới Xu Cát Tị Hung

Chương 97: Huyết Hổ Đan, Kim Kiếm Phù, đại thu hoạch (3)

“Chỉ là năm xưa thiên phú và thực lực của gã quá kém, chỉ vừa qua được khảo hạch tầng thứ nhất.”

“Cho nên chỉ nhận được một quyển công pháp tu tiên mà thôi.”

“Nếu có thể vượt qua khảo hạch bên trong thì sẽ nhận được truyền thừa của cả môn phái.”

“Nói cách khác, tam đại thế gia đỉnh cấp của Vân Trạch Thành sở dĩ vẫn luôn ở lại nơi đây chính là vì động phủ tiên nhân ở Vân Mộng Hồ.”

“Chính là vì truyền thừa tiên nhân bên trong.”

“Không ngờ sâu trong Vân Mộng Hồ lại thật sự có tiên.”

Mắt Khương Phàm lập tức sáng rực, hắn cảm thấy mình đã biết được một bí mật động trời.

Đây cũng là bí mật chỉ có người của tam đại thế gia Vân Trạch Thành mới biết.

Chẳng trách bọn họ sừng sững ở Vân Trạch Thành mấy trăm năm không đổ.

Hầu như đời nào cũng có Võ đạo Tông Sư xuất hiện.

Nếu canh giữ một tòa động phủ tiên nhân như vậy, đó chính là một mỏ vàng vô tận.

Nếu hắn cũng có thể đạt được truyền thừa tiên nhân, vậy thì lợi ích trong đó không biết lớn đến mức nào.

Mặc dù bây giờ hắn đã có được hai quyển công pháp tu tiên là Thanh Mộc Quyết và Kim Nguyên Quyết.

Vấn đề là, những thứ này ở tu tiên giới cũng chỉ là công pháp tu tiên cấp thấp mà thôi.

Nếu có cơ hội nhận được công pháp cao cấp, vậy thì ai lại nỡ từ bỏ chứ.

“Nhưng cũng không cần vội nhất thời.”

“Đã là khảo hạch của động phủ tiên nhân thì chắc chắn sẽ tuyển chọn tu sĩ.”

“Nói cách khác, người không có linh căn mà đi tham gia, đại đa số đều sẽ tay trắng trở về.”

“Nếu có thể lấy võ nhập đạo, ươm mầm linh căn rồi tham gia lần nữa, có lẽ sẽ thu hoạch được rất nhiều.”

“Quan trọng hơn là, hiện tại vẫn chưa đến lúc động phủ tiên nhân xuất thế.”

“Dù có muốn tham gia khảo hạch của động phủ tiên nhân thì cũng chẳng có cách nào.”

Khương Phàm hít sâu một hơi, tạm thời bình tĩnh lại.

Hắn chợt nhớ tới một tấm lệnh bài thần bí đạt được lần trước.

Không còn nghi ngờ gì nữa, tấm lệnh bài thần bí này chính là chìa khóa để đến động phủ tiên nhân.

Nếu không có tấm lệnh bài thần bí này, e rằng cũng không thể tiến vào động phủ tiên nhân.

Trong cõi u minh, dường như khí vận cũng đã nối liền với nhau.

Từ một khía cạnh nào đó mà nói, đây cũng là do khí vận của hắn mang lại. Đương nhiên, nếu động phủ tiên nhân kia thật sự quá nguy hiểm, vậy không đi cũng chẳng sao.

Dù sao hắn cảm thấy, dựa vào khí vận của mình, việc có được công pháp tu tiên cao cấp cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.

Chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

"Phu quân."

Ngay lúc này, giọng nói nũng nịu của Tô Vi Vi truyền đến, mang theo hương vị mê hoặc.

Nghe thấy lời này, Khương Phàm liền rời khỏi luyện công phòng, đi tới phòng ngủ.

Chỉ thấy Tô Vi Vi mặc một chiếc áo yếm màu đỏ, thân hình kiêu hãnh thấp thoáng ẩn hiện, làn da như bạch ngọc, toàn thân toát ra vạn loại phong tình, đôi mắt đẹp lại càng câu hồn đoạt phách, quả thực là một yêu tinh.

"Đã muộn thế này, vì sao còn chưa nghỉ ngơi?"

Tô Vi Vi dùng đôi mắt đẹp nhìn Khương Phàm, ánh mắt như kéo tơ.

“Ta tới ngay đây.”

Khương Phàm vốn không thể kìm nén, đặc biệt là sau khi đột phá Tông Sư cảnh, khí huyết trên người càng thêm dồi dào đến mức khó tin, bị nữ nhân này tùy ý trêu chọc liền mất hết lý trí.

Rất nhanh, trong phòng ngủ, chăn gối xô lệch, giường khẽ lay động.

Bên trong truyền ra từng trận âm thanh, tỏa ra từng đợt hơi nóng, hồi lâu không dứt.

Một ngày nữa lại trôi qua.

Lý gia.

Lý Lỗi và những người khác đã mất tích cả một ngày trời, chuyện này vô cùng bất thường.

Theo lẽ thường, bọn người Lý Lỗi đáng lẽ đã sớm trở về phủ đệ Lý gia.

Nhưng đã lâu như vậy vẫn chưa thấy trở về, điều này cũng khiến các trưởng lão Lý gia không khỏi bất an.

Vì vậy, Lý gia lập tức phái người đến trạch tử Lý gia, hòng tra rõ tình hình.

Nhưng khi bọn họ đến trạch tử Lý gia, lại phát hiện bên trong đã sớm không một bóng người.

Chỉ để lại vài vết máu mà thôi.

Ngay cả Biên Bức Vương Dương Cần cũng biến mất không tăm tích, điều này khiến thám tử của Lý gia vô cùng chấn động, cảm thấy chắc chắn đã xảy ra đại sự kinh người, bèn lập tức quay về phủ đệ Lý gia.

Lúc này, gia chủ đương nhiệm Lý Hạo Nhiên sau khi nhận được tin, cùng các vị trưởng lão Lý gia đã tề tựu tại đại sảnh, ai nấy sắc mặt đều vô cùng nặng nề.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

"Bọn người trưởng lão Lý Lỗi đã đi đâu, tại sao lại biến mất không tăm tích?"

Sắc mặt Lý Hạo Nhiên âm trầm, hắn cảm thấy dạo gần đây mình làm gì cũng không thuận, cứ như có một thế lực vô hình nào đó đang ngáng đường.

Vốn dĩ trước đây, bất kể làm chuyện gì, hắn đều tâm tưởng sự thành, thuận buồm xuôi gió.

Nhưng rồi đột nhiên, hắn lại gặp phải vô số kiếp nạn, Lý gia cũng đối mặt với nguy khốn cực lớn.

Điều này cũng khiến tâm trạng hắn phiền muộn đến cực điểm.