TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Tại Tu Tiên Giới Xu Cát Tị Hung

Chương 126: Uy thế Tiên Thiên, giết Tông Sư như giết gà (3)

"Căn bản không thể nào đến gần Tiên Nhân động phủ."

Khương Phàm kinh ngạc không thôi, trong lòng vô cùng mong đợi.

Hắn cảm thấy đây chính là sức mạnh của tu tiên giả, phàm nhân căn bản không thể nào sánh bằng.

Sức mạnh mà hắn nắm giữ trước đây, cũng chỉ là giới hạn của phàm nhân mà thôi.

Không đợi hắn nghĩ nhiều, con thuyền dưới tác dụng của sức mạnh lệnh bài, men theo lối đi duy nhất, hướng về phía xa.

Chỉ trong vài khắc, hắn đã phát hiện thuyền đã đến trước một hòn đảo thần bí.

Và đã cập vào bờ.

Nhưng hắn cũng phát hiện, người đến hòn đảo này không chỉ có mình hắn.

Ngoài hắn ra, lại còn có bảy tám toán người ngựa.

Trong đó có cả đám người của Xích Mi quân.

Thậm chí còn có các thế gia xưa của Vân Trạch Thành như Mục gia, Tạ gia. Hơn nữa, mỗi người trong số họ ít nhất đều là Võ Đạo Tông Sư.

Bọn họ xuất hiện trên đảo, ai nấy đều im lặng không nói, vô cùng cảnh giác.

Dường như đều đang đề phòng đối phương đánh lén.

Khi Khương Phàm và Tô Vi Vi xuất hiện ở đây, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Dù sao hai người trông cũng như người thường, căn bản không có chút dấu vết luyện võ nào.

"Thú vị đấy, lại có cả người thường lấy được lệnh bài, từ đó mà đến được đây."

"Cũng không biết các ngươi là may mắn, hay là xui xẻo nữa."

Đoạn Hồn Đao Trương Cương nhìn Khương Phàm và Tô Vi Vi với ánh mắt đầy ác ý, không hề che giấu sự hiểm độc của mình. Hiển nhiên hắn đã nhắm vào hai người thường này, muốn cướp đoạt lệnh bài trên người họ.

Dù sao Tiên Nhân lệnh cũng vô cùng quan trọng.

Dù bây giờ không dùng được thì sau này cũng có thể dùng. Đối với tông sư mà nói, đó chính là vật gia truyền, có thể tạo nên huy hoàng cho một gia tộc suốt mấy trăm năm.

Lệnh bài của người khác hắn không dám động vào.

Nhưng chỉ là hai kẻ người thường mà thôi, đương nhiên có thể cướp được.

"Ngươi có ý gì?"

Khương Phàm thản nhiên nhìn đối phương.

Hắn biết đám Võ Đạo Tông Sư này chẳng có mấy kẻ tốt lành, nhưng không ngờ mình vừa mới đến đây đã bị bọn chúng nhắm vào, còn bị xem là quả hồng mềm.

Hết cách, đây chính là đặc tính của Đằng Xà Công, có thể thu liễm khí cơ trên người, khiến thân thể như người thường, cho dù là Võ Đạo Tông Sư cũng không thể nhìn ra bất kỳ nội tình nào của hắn.

Trước khi ra tay, hắn trông chẳng khác gì một người thường.

"Chính là ý trên mặt chữ."

"Lập tức giao lệnh bài trên người ngươi ra đây."

"Đây không phải là thứ mà hạng người thường như các ngươi có tư cách sở hữu."

"Tuy không biết ngươi lấy được Tiên Nhân lệnh từ đâu."

"Nhưng bảo vật bực này, không phải ngươi có thể giữ được đâu."

Truy Mệnh Thương Trần Thanh cười lạnh một tiếng.

"Nói nhảm với hắn làm gì."

"Chẳng qua chỉ là hai kẻ thường dân may mắn mà thôi."

"Có nói nhảm với hắn thêm nữa, hắn cũng sẽ không biết lệnh bài rốt cuộc quý giá đến mức nào."

"Cứ giết quách hắn đi cho rồi."

Đoạt Phách Tiên Tiền Hùng lười nói nhảm nhiều lời, hắn lập tức ra tay, tay cầm Đoạt Phách Tiên, tức thì vung về phía Khương Phàm, định một roi quất chết cả hai người.

Là một Võ Đạo Tông Sư, đánh chết hai người thường cũng đơn giản như giết một con gà.

Nhưng đúng vào khoảnh khắc ấy, Khương Phàm vẫn đứng yên tại chỗ, chỉ thuận tay đưa một ngón ra.

Linh lực trong cơ thể hắn tức khắc bạo phát, hóa thành một đạo khí kình khủng bố.

Tựa như Lục Mạch Thần Kiếm, nhanh đến mức khó tin, ẩn chứa uy lực sát thương kinh hoàng.

Đùng!

Võ đạo tông sư Đoạt Phách Tiên Tiền Hùng còn chưa kịp phản ứng, đạo khí kình kia đã tức khắc oanh kích lên đầu hắn.

Tức thì, đầu của hắn vỡ tung như một quả dưa hấu, tan thành từng mảnh.

Máu tươi lênh láng trên mặt đất.

Thi thể không đầu kia cứ thế đổ gục xuống đất, hoàn toàn mất đi sinh khí.

Chỉ bằng một ngón tay, võ đạo tông sư Đoạt Phách Tiên Tiền Hùng đã bị Khương Phàm đánh chết tươi.

Đây chính là uy thế của võ giả Tiên Thiên, giết tông sư dễ như giết gà.

"Cái gì?!"

Chứng kiến cảnh tượng này, các võ đạo tông sư có mặt tại đó đều sững sờ, đồng tử co rút lại, không thể tin vào mắt mình.

Bọn họ không ai ngờ rằng kẻ trông bình thường không có gì lạ trước mắt này, thực lực lại khủng bố đến thế.

Đoạt Phách Tiên Tiền Hùng kia chính là một võ đạo tông sư, thành danh mấy chục năm, chiến lực phi phàm.

Nhưng đối mặt với thanh niên này, hắn lại tựa như con kiến, khoảng cách giữa đôi bên quả thực quá lớn.

Nói cách khác, thanh niên này không đơn giản chỉ là một võ đạo tông sư.

Rất có thể đã bước vào cảnh giới võ đạo trong truyền thuyết – Tiên Thiên cảnh.