Nghĩ đến đây, Khương Phàm không chút do dự, lập tức mở bảng thuộc tính trên người.
【Tên: Khương Phàm】
【Mệnh cách: Hồng Phúc Tề Thiên, thuộc tính: Đại nạn bất tử, tất có hậu phúc】
【Thọ nguyên: 120】
【Linh căn: Địa linh căn】
【Điểm khí vận: 760】
【Công pháp: Đằng Xà Công (tàn khuyết), tầng thứ bảy (không thể tăng lên)】
【Kỹ năng: Đánh cá: Viên mãn】
【Dịch dung thuật: Viên mãn】【Tào thị độc kinh: Tinh thông】【Cực Quang Kiếm Pháp: Viên mãn】
【Cảnh giới: Luyện Khí tầng một (1%)】
Cái gì?!
Nhìn một loạt thông tin trên đó, đồng tử Khương Phàm co rút lại, hắn quả thực khó mà tin nổi.
Tư chất linh căn của hắn lại đạt tới cấp độ địa linh căn, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
Theo tư liệu tu tiên hắn có được trước đây, linh căn của các tu sĩ trong giới tu tiên lần lượt là hạ phẩm linh căn, trung phẩm linh căn, thượng phẩm linh căn, địa linh căn và thiên linh căn.
Trong đó, phần lớn tu sĩ thực chất chỉ sở hữu tư chất hạ phẩm linh căn mà thôi.
Những người này cũng là tu sĩ tầng lớp thấp nhất trong giới tu tiên, cả đời chỉ có thể làm những công việc nặng nhọc.
Muốn tiến thêm một bước, cơ bản là điều không thể.
Còn về tư chất trung phẩm linh căn, cũng miễn cưỡng lọt vào mắt xanh của một số tông môn tu tiên, nếu ý chí và ngộ tính không tệ thì cũng có thể trở thành đệ tử ngoại môn của tông môn.
Cố gắng một chút, lại có cơ duyên phụ trợ, nói không chừng có thể trở thành tu sĩ Trúc Cơ.
Nếu sở hữu tư chất thượng phẩm linh căn thì không cần phải thông qua khảo nghiệm tông môn nào nữa, có thể trực tiếp trở thành đệ tử tông môn, thậm chí trở thành đệ tử nội môn cũng rất đơn giản, nhân vật như vậy cũng có thể được gọi là thiên tài.
Nhưng nhân vật như vậy thực sự quá ít, không thể nói là đếm trên đầu ngón tay nhưng cũng vô cùng hiếm thấy.
Coi như là trăm người mới có một.
Còn về địa linh căn, tuyệt đối là thiên tài trong số các thiên tài, hoàn toàn sẽ được xem như chân truyền đệ tử để bồi dưỡng.
Nói là trăm năm mới xuất hiện một lần cũng hoàn toàn không quá lời.
Còn tư chất thiên linh căn, thuần túy là sự tồn tại chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, có thể nói là ngàn năm mới gặp.
Không biết bao nhiêu tông môn đều khao khát.
Hắn vạn vạn không ngờ tới, bản thân từ hậu thiên phản tiên thiên, phá vỡ Nê Cung Hoàn, lại có thể dựng dục ra tư chất địa linh căn.
Nếu tư chất như hắn xuất hiện trong giới tu tiên, chắc chắn sẽ trở thành miếng mồi ngon của vô số tông môn.
"Chẳng trách ta có thể thông qua khảo nghiệm của tiên nhân động phủ."
"Nếu sở hữu tư chất địa linh căn thì bất kể tông môn nào cũng sẽ không bỏ qua."
"Nhưng vì sao ta lại dựng dục ra địa linh căn, điều này thực sự không thể tin nổi."
Khương Phàm kinh ngạc không thôi.
Hắn vốn cho rằng mình có thể dựng dục ra trung phẩm linh căn, thậm chí là thượng phẩm linh căn đã là rất tốt rồi.
Điều này thực chất đã vượt xa rất nhiều tu sĩ.
Còn việc trở thành địa linh căn, thuần túy là ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ, ngoài việc có liên quan đến Đằng Xà Công thì nguyên nhân lớn nhất thực chất vẫn là mệnh cách của hắn.
Tiêu hao một lượng lớn điểm khí vận, luồng năng lượng thần bí này cũng có thể giúp hắn nâng cao tư chất linh căn.
Vì vậy mới có thể cưỡng ép nâng tư chất vốn là thượng phẩm linh căn lên thành tư chất địa linh căn.
"Đây cũng là một chuyện tốt."
"Đã là tu sĩ, đương nhiên tư chất linh căn càng cao càng tốt."
"Chẳng trách ta có thể cảm nhận linh khí giữa trời đất rõ ràng đến vậy."
"Thì ra là vì ta sở hữu địa linh căn sao?"
Khương Phàm chớp chớp mắt.
Thực ra vừa rồi hắn cũng nhận ra tình hình của bản thân dường như có chút khác biệt so với lời miêu tả của Liễu đạo nhân và vị Lý gia tiên tổ kia.
Dù sao khi hai vị tu sĩ tầng lớp thấp này miêu tả kinh nghiệm tu luyện của mình, đều nói hiệu suất hấp thụ linh khí của bản thân cực kỳ thấp, rất lâu sau cũng không thể hấp thụ được bao nhiêu linh khí, chuyển hóa được bao nhiêu linh lực.
Nhưng hắn thì sao, dù đang ở trong thế tục giới, dường như cũng có thể hấp thu linh khí.
Hiệu suất tu tiên vượt xa những gì họ có thể tưởng tượng.
Đây chính là sự chênh lệch về tư chất.
"Thọ nguyên cũng tăng lên một trăm hai mươi năm sao?"
Khương Phàm cũng cảm thấy rất hài lòng.
Dù sao thì, nào có ai lại chê thọ nguyên của mình quá dài.
Tương truyền, thọ nguyên cực hạn của tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng chỉ là một trăm hai mươi năm mà thôi.
Trừ phi trở thành tu sĩ Trúc Cơ, thọ nguyên mới có thể tăng vọt thêm một bước.
Tuy nhiên, bây giờ xem ra, thọ nguyên của phàm nhân và tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu.
Phàm nhân dù có lấy võ nhập đạo, thai nghén ra linh căn, cũng chỉ là đứng trên cùng một vạch xuất phát với tu sĩ bình thường mà thôi.
Hơn nữa, phàm nhân muốn trở thành võ giả Tiên Thiên, nếu không có cơ duyên đặc biệt thì ít nhất cũng phải bốn năm mươi tuổi.
Cứ như vậy, lại càng không có hy vọng tiến thêm một bước.
Cho nên từ xưa đến nay, phàm nhân gần như chẳng có mấy ai đắc đạo thành tiên.
Dĩ nhiên, đây cũng không phải là chuyện không thể, chỉ là xác suất thực sự quá thấp.
Vút!
Lại một canh giờ nữa trôi qua, sau khi Khương Phàm hoàn toàn ổn định tu vi của mình thì liền bước ra khỏi phòng luyện công.