Giờ khắc này.
Sở Hà đã sải bước rời khỏi nơi đóng quân của Trấn Ma Tư, không hề có chút lưu luyến nào với những nơi khác.
Cuối cùng.
Ánh mắt hắn quay lại nhìn về phía Trấn Ma Đại Ngục, cười gằn: “Khặc khặc khặc... Chờ đó cho bản tọa, lần sau tới sẽ dạy cho các ngươi một bài học nhớ đời.”
Đúng vậy.