“Ha ha, vận mệnh chi lực, thảo nào.”
Cá thoi há miệng nói tiếng người.
Không phải truyền âm vận mệnh, mà là thật sự phát ra tiếng, rung động không ngừng trong Trường Hà.
Điều này càng chứng thực suy nghĩ của Trần Lâm.
Đối phương quả thật không bị pháp tắc vận mệnh ràng buộc, hoặc ít nhất là không bị ràng buộc quá nhiều.