Nghe Trần Lâm nói vậy, giọng lão bản nương có chút tiêu điều: "Trong đội ngũ của Xích Giang, chỉ có hắn là tu vi Bán Thần, những người còn lại chỉ là Linh Cấp, chết ở nơi như Địa Uyên là chuyện quá đỗi bình thường. Ta đã khuyên hắn đừng đi, hắn lại không nghe, tự tìm đường chết thì ai có thể giúp được gì."
Ngay lập tức, ả xua đi nỗi phiền muộn trong lòng, nhìn Trần Lâm giải thích: "Địa Uyên chính là một không gian dưới lòng đất, nhìn từ bên ngoài chỉ là một khe nứt rất hẹp, càng xuống sâu thì càng rộng lớn."
"Nơi đó rất kỳ dị, đến nơi cực sâu, không còn chỉ có ngũ hành pháp tắc nữa, mà tràn ngập các loại Ban Khối Pháp Tắc khác nhau, mỗi khu vực Ban Khối Pháp Tắc đều có đặc tính khác nhau, cũng tồn tại rất nhiều sinh vật quỷ dị."
"Những khu vực Ban Khối Pháp Tắc này thường là pháp tắc đơn nhất thuần khiết, những tu sĩ không tu luyện pháp tắc ấy, ở trong đó sẽ bị áp chế rất lớn, thực lực giảm sút đáng kể, mức độ nguy hiểm tự nhiên sẽ tăng cao."
Trần Lâm khẽ gật đầu. Việc này hắn cũng từng tìm hiểu qua, nhưng không được toàn diện như lời đối phương. Khu vực pháp tắc đơn nhất có ưu điểm cũng có khuyết điểm.