Tình huống không rõ, Trần Lâm không dám ra ngoài dò xét, mà một mực cầm bàn tay bạch ngọc chờ trời sáng.
Dù vậy, từng trận thanh âm kỳ quái ở phía xa cũng khiến lòng hắn bất an, không biết là loại yêu thú nào, liệu có tìm thấy hắn và Tiểu Thảo hay không.
Nhưng khi ánh dương ló rạng nơi chân trời, hết thảy đều trở về tĩnh lặng.
Khí tức tà ác biến mất không còn dấu vết, những thanh âm khiến lòng người bất an kia, cũng đều im bặt.
Trần Lâm nhìn lên bầu trời, sắc mặt biến ảo không ngừng.