Trần Lâm ngăn cản động tác của Thiết Trụ, đoạn đặt Đào Tử trước mắt.
Cẩn thận quan sát một hồi.
Cất tiếng hỏi: “Ngươi muốn đi ra ngoài, hay ở lại bên ta? Nếu đi ra ngoài, bên ngoài cũng có người trông nom ngươi, không cần lo lắng an nguy.”
“Nếu theo bên ta, ta không thể đảm bảo có thể mang ngươi vào trong Quang Môn. Dù sao ngươi vừa hoàn thành nhiệm vụ, chiếu theo quy tắc, nhiệm vụ kế tiếp cần cách mười năm mới được, chỉ có thể thử một phen.”
Không chút ngừng nghỉ.
