Tu hành không biết tháng năm, thoáng chốc đã hai trăm năm.
Trong mật thất, Trần Lâm chậm rãi mở song mục, tinh quang lóe lên rồi vụt tắt.
“Tinh Diệu Thạch quả là vật tốt, chỉ là có chút đắt giá.”
Hắn lẩm bẩm một mình.
Đặt viên Tinh Diệu Thạch còn lại trong tay xuống, Trần Lâm đứng dậy vận động thân thể.