Cùng lúc đó, một ấn ký kỳ lạ sáng lên giữa mi tâm của nàng, tỏa ra một vùng bạch quang, trong nháy mắt tạo thành một cánh cửa ánh sáng.
Thân hình nàng lóe lên rồi biến mất vào trong cánh cửa.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc sau, nàng lại từ trong cánh cửa ánh sáng ngã văng ra ngoài.
“Muốn chạy à, muộn rồi!”
Minh Đô cất giọng châm chọc.