Trần Lâm tuần tra một lượt, không thấy được gương mặt trẻ thơ trong cảnh tượng chai trôi dạt kia.
Song cũng khó nói đối phương chắc chắn không có ở đó, bóng người quá mờ ảo, không thể xác nhận tuyệt đối, có vài người ngồi trên ghế dường như có chút giống nhau.
Thu lại tạp niệm, chú tâm vào sân khấu.
Người đầu tiên bước lên, chính là Thiên Hỏa Tà Thần.
Trần Lâm quan sát toàn bộ, không chút xao nhãng, thậm chí còn chủ động nhập tâm vào câu chuyện.