Nhắc đến cách rời khỏi Kim Sắc Đại Doanh, Tư Kỳ không khỏi có chút may mắn.
Hắn thuật lại: "Kim Sắc Đại Doanh bị tấn công, vô số người chết thảm, ta cũng như ruồi nhặng không đầu chạy loạn, sau đó chạy tới Thành chủ phủ. Vừa mới tiến vào, toàn bộ Thành chủ phủ liền bị con kim điểu khổng lồ kia phong tỏa, rồi tách khỏi đại doanh, mượn sức mạnh của trận pháp bên ngoài mà phá vỡ không gian, thoát khỏi nơi đó."
Tư Kỳ lộ vẻ hồi tưởng, tiếp lời: "Trên đường xuyên qua không gian, quang tráo do Thành chủ phủ tạo thành đã gặp phải một khe nứt ngũ sắc, con kim điểu kia liền ném tất cả chúng ta vào trong khe nứt, thế là chúng ta đều tiến vào Thượng Nguyên Vực."
Trần Lâm nghe xong lời giải thích của đối phương, không khỏi thầm cảm khái. Đây quả thực là người có phúc chẳng cần nhọc công, kẻ vô phúc chạy đứt hơi, hắn vì muốn tiến vào Thượng Nguyên Vực mà hao hết tâm cơ, cuối cùng còn rơi vào hiểm cảnh, còn kẻ khác lại ung dung hưởng lợi, trực tiếp được đưa tới đó.
"Vậy ngươi có gặp được vị đồng bạn kia của ta chăng? Chính là người tên Vạn Mộng chân quân ấy."