Thế là trong đầu nàng, sự tò mò về Lâm Chính Nhiên từ đơn giản đã dần trở nên ngày càng tò mò, vô cùng tò mò, siêu cấp tò mò...
Cuối cùng... thiếu nữ đã thành công khiến cho đầu óc mình tràn ngập hình bóng của Lâm Chính Nhiên, cộng thêm ba ngày không ăn uống khiến thần kinh của nàng có chút rối loạn, vì vậy mới khiến Tưởng Thiến nảy sinh một sự sùng bái khó hiểu đối với nam sinh này.
Phương Mộng nhận ra điều gì đó, vô cùng kinh hãi: "Thiến Thiến! Ta gọi y sư cho người ngay! Người bệnh rồi!"
Tưởng Thiến thấy Phương Mộng lấy điện thoại ra, liền đỏ mặt ngăn nàng lại, may là vẫn còn chút lý trí: "Không cần, ta chỉ là hơi hứng thú với hắn một chút thôi, vài ngày nữa sẽ ổn thôi, thật đó."
Phương Mộng vẫn là lần đầu tiên thấy Tưởng Thiến trong trạng thái này: "Nhưng biểu cảm của người bây giờ... Thôi được rồi, hy vọng thật sự qua vài ngày sẽ ổn."