“Được thôi, ta và ngươi cược một vò rượu. Nhưng năm nay Chân truyền vẫn là những gương mặt quen thuộc, nếu ngươi ban cho một kiện pháp khí nhị giai lợi hại, đồ đệ của ngươi cũng không phải không thể trở thành Chân truyền.”
“Dù năm nay có vào được hàng ngũ hai mươi bốn Chân truyền thì sao chứ, cá lớn ẩn mình dưới nước còn nhiều lắm. Ngươi không tin thì đợi đến khóa trước khi Trúc Cơ Đan luyện thành mà xem, e rằng đến lúc đó pháp khí nhị giai đều là vật phẩm cơ bản rồi.”
Trần Mạc Bạch tuy tiếc nuối cho thất bại của Lưu Văn Bách, nhưng đại đồ đệ này của hắn dù sao cũng mới Luyện Khí tầng chín chưa lâu, linh lực và pháp thuật đều còn chưa thuần thục, thất bại cũng là lẽ thường, bốn năm tới chăm chỉ luyện tập là được.
Muốn rèn sắt còn cần bản thân cứng rắn, hiện giờ do không có Trúc Cơ Đan, nên nhiều người đối với vị trí Chân truyền không mấy hứng thú.
Nhưng đến bốn năm sau, những người tu vi Luyện Khí tầng chín có hy vọng thành Chân truyền kia, dù là đi mượn cũng sẽ mượn một kiện pháp khí nhị giai để chắc suất.