Trần Mạc Bạch vượt qua dòng chảy ngầm, phi thân đến quảng trường của hội học sinh.
Chỉ thấy nơi hôm qua còn tấp nập người qua lại, giờ đây đã vắng lặng không một bóng người.
Chỉ có một người đang đợi hắn.
Trần Mạc Bạch đáp xuống, đánh giá Tả Khâu Sĩ, chỉ thấy y thân hình vạm vỡ, mặt vuông không mày, mái tóc nửa đỏ nửa đen buông xõa trên vai, khoác Vũ Khí Hồng Hắc Bào.
Một thanh Hoàn Thủ Đại Đao cắm trên mặt đất, được tay phải y vịn lấy, cả người tựa như đồng đúc sắt rèn, trông vô cùng khôi ngô.