Nguyên Mộ Ngư bất giác hỏi một câu: "Ngươi đi đâu?"
Thẩm Đường không dừng bước: "Về kinh."
"Ngươi đừng xúc động." Nguyên Mộ Ngư nói: "Kinh thành đang có phong vân, sự xuất hiện của ngươi sẽ dẫn đến biến số. Thực lực ngươi hiện tại chưa đủ, nếu lỗ mãng gây sự chú ý của Cố Chiến Đình thì chẳng phải chuyện tốt lành gì."
Thẩm Đường cuối cùng cũng dừng bước quay đầu, thần sắc nghiêm nghị: "Hành Chu sẽ gặp nguy hiểm ư?"
"Hắn đang tính kế người khác, nguy hiểm khó lường." Nguyên Mộ Ngư từ từ xuống đất: "Ngươi chớ nên lãng phí nền tảng hắn đã tạo cho ngươi, sớm ngày đạt nhất phẩm, sẽ hơn mọi thứ khác... Kinh sư này, ta sẽ đi."