Một nữ nhân trong trạng thái này, e rằng đối phương bảo nàng làm một con cún nhỏ nàng cũng cam lòng.
Không chỉ mặc cho hắn gặm nhấm đôi môi anh đào, nàng thậm chí còn chủ động hơn, cũng xé toạc y phục của Lục Hành Chu, chủ động đưa tay đến nơi đó của hắn: "Vậy... làm thế này... có phải sẽ thoải mái hơn không?"
Trạng thái tinh thần của Lục Hành Chu lúc này cũng tương tự nàng, vừa có sắc vừa có ái, nhưng lại không đến mức hoang đường như ái ý được khuếch đại của Thịnh Nguyên Dao sau khi được anh hùng cứu mỹ nhân, hắn vẫn giữ được lý trí cơ bản.
Vốn đang sảng khoái vì được vừa hôn vừa chạm, nhưng thấy Thịnh Nguyên Dao lại chủ động làm chuyện này, Lục Hành Chu giật nảy mình, nhận ra có điều không ổn.
Vốn tưởng rằng tình hình của Thịnh Nguyên Dao cũng giống ta, vẫn còn lý trí cơ bản, chỉ là mượn dục niệm để giải tỏa, người trưởng thành cả mà... Nhưng sao bây giờ lại cảm thấy càng lúc càng không ổn, còn bắt đầu mò mẫm rồi...