Lục Hành Chu vờ như không thấy, một tay xách A Nọa ra khỏi ngưỡng cửa rồi đóng sầm cửa lại.
A Nọa bị nhốt ngoài cửa: “???”
Thịnh Nguyên Dao nằm sấp trên đầu giường, cắn môi dưới: “Làm gì vậy, nhốt A Nọa ở ngoài, là muốn thừa cơ làm chuyện cầm thú sao?”
Lục Hành Chu bực bội nói: “Đây là nhà ngươi!”
Thịnh Nguyên Dao nghiêm mặt: “Không phải nhà ta thì ngươi đã muốn rồi à?”