“Nhưng chúng ta còn chưa khai mở tu hành thần hồn, vậy làm sao rèn luyện thần thức được?”
“Chưa khai mở tu hành thần hồn không có nghĩa là chúng ta không có sức mạnh thần hồn, chỉ là không biết cách vận dụng nó mà thôi. Thực tế, chúng ta vẫn luôn sử dụng nó hằng ngày, ví như thiên phú giao tiếp với hoa cỏ của ngươi, hoặc khả năng khống chế khi luyện đan, thực chất đều được thực hiện thông qua thần niệm, chỉ là không biết nguyên lý vận hành cụ thể. Giống như ngươi ăn cơm sẽ tự nhiên tiêu hóa, nhưng không biết nó tiêu hóa thế nào, liệu có thể chủ động khiến nó dừng lại hoặc tăng tốc hay không…”
Nhắc tới ăn cơm, A Nọa lập tức hiểu ra: “Ở Đống Nguyệt Hàn Xuyên có lợi cho việc này sao?”
“Ừm… Tiểu Bạch Mao từng cho ta cảm giác rằng, khi chưa tới tam phẩm đã có thể sử dụng sức mạnh thần hồn một cách có giới hạn, hẳn là nhờ tác dụng của nơi này. Tâm như băng thanh, nguyệt ánh hàn xuyên.” Lục Hành Chu nói: “Thực tế ta nói đi tìm vị trí thi cốt cũng cần dùng đến phương pháp này, nếu không thì biết tìm ở phương hướng nào, tìm ra sao?”
A Nọa ngơ ngác nhìn Lục Hành Chu nhắm mắt lại.