Lục Hành Chu nói: “Vừa hay để Thịnh tiểu thư xem thử, ngồi xe lăn có ảnh hưởng đến việc giao đấu hay không.”
Thịnh Nguyên Dao đầy hứng thú lùi lại, Bùi Sơ Vận đảo mắt, căn bản chẳng buồn nhìn.
Tu sĩ ngũ phẩm bình thường chưa chắc đã đánh thắng Hoắc Lục, sở học của Hoắc Lục cao thâm lắm, vậy mà vẫn bị Lục Hành Chu xem như tay mơ mà đùa giỡn, còn thừa sức bày mưu bắt nàng nữa. Tu sĩ bình thường làm sao có thể đấu với Lục Hành Chu chứ…
Huống hồ Lục Hành Chu đã không còn là lục phẩm trung giai mà mọi người biết đến nữa… Ngay trong cỗ xe ngựa du sơn ngoạn thủy trên đường này, hắn đã lặng lẽ đạt tới lục phẩm thượng giai, những tiểu đột phá mà đối với người thường là một chướng ngại, thì đối với Lục Hành Chu lại chẳng khác gì không có.
Lúc đột phá, hắn còn mượn cớ lấy điểm tâm mà lén lút sờ tay Bùi Sơ Vận, nàng trở tay tát một cái, Lục Hành Chu giật mình vội vàng chống đỡ, cứ thế mà đột phá…