Trong khoảnh khắc, các quan viên trong sảnh và đội vệ binh bên ngoài trực tiếp vây quanh, Tạ trưởng sử cười gằn nói: “Việc đã đến nước này, ngươi nghĩ ngươi còn có thể thoát được sao?”
Thịnh Nguyên Dao trong lòng lạnh lẽo, mọi người của Trấn Ma Ti Hạ Châu cũng không dám tin. Đến giờ phút này, bao gồm cả Hách Tĩnh Xuyên, vẫn chưa ai lộ ra chân tướng yêu ma, nhìn thế nào cũng vẫn là một đám quan lại loài người, nhưng yêu khí đã tràn ngập, viên ngọc thạch trong tay nàng đã rung đến tê dại...
Đông Giang nhỏ bé này, vậy mà cả sảnh đều là yêu! Mọi người sống dưới sự cai trị của yêu ma lâu đến vậy, lại không hề hay biết!
Chẳng trách ngay cả Lục Hành Chu trước đó cũng ngụ ý nhắc nhở ta, việc này tốt nhất đừng điều tra nữa... Hắn đã sớm dự liệu được sẽ có tình huống như vậy?
Hàng chục yêu ma đồng loạt lao về phía đội ngũ Trấn Ma Ti, Lục Hành Chu như xòe bài, phất ra một xấp phù lục.