Nhưng trong lòng A Nọa ngược lại vui mừng khôn xiết, phán đoán đúng rồi, bên dưới có không gian!
“Phập…” Bàn chân nhỏ chạm phải thứ gì đó, đôi giày lập tức bị cháy thành tro.
A Nọa vội vàng xoay người trên không, đáp xuống mặt đất phía dưới.
Cái gọi là nền đất, phần lớn là những khối nham thạch vừa đen vừa cứng, xen kẽ là dòng dung nham chảy ra từ kẽ đá. A Nọa phải ngưng tụ chân khí hộ thể để bảo vệ lòng bàn chân, nếu không giẫm lên nền đất này sẽ bị bỏng cháy. Toàn bộ khung cảnh đều là lửa, A Nọa chẳng khác nào đang đứng giữa biển lửa.
Nàng cũng chẳng có tâm trạng để ý đến thứ khác, chỉ ngẩn ngơ nhìn một khối ngưng tinh đang lơ lửng giữa ngọn lửa.