Bốn luồng sáng bốn màu đồng thời rực lên, bốn người không hẹn mà cùng chọn năng lượng cấp thấp nhất là cửu phẩm, đồng thời đánh trúng các điểm tương ứng.
Vách núi lặng lẽ nứt ra một khe hở.
Quả nhiên phán đoán theo kiểu lười biếng của Lục Hành Chu vẫn rất chính xác… Thẩm Đường và Độc Cô Thanh Li đưa mắt nhìn hắn với vẻ kỳ quái, Lục Hành Chu mặt không đổi sắc: “Nhân loại ảo tưởng tu tiên, ngoài việc muốn trường sinh bất tử ra, ý nghĩa lớn nhất chẳng phải là để tiện lợi sao? Vì vậy ta dám nói, mỗi người tu đạo đều rất lười biếng.”
Độc Cô Thanh Li ngẫm nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy có lý, giống như Ngũ Quỷ Ban Vận Pháp của Lục Hành Chu, quả thực rất tiện lợi.
Vậy ta luyện kiếm để làm gì?