Đi qua hòn đảo cô lập, phía trước hiện ra một ngọn đồi hình tròn khổng lồ, toàn thân xám trắng, chi chít những khe rãnh đan xen.
Hoa văn trên bề mặt của nó lại có phần giống như bề mặt của một quả óc chó.
Khi bước lên đỉnh đồi, mọi người đều cảm thấy ý thức trở nên hỗn loạn, buộc phải gắng sức duy trì tỉnh táo.
Lúc này, Chu Du mơ hồ nhận ra đây có thể chính là lý do khiến những người đã ra khỏi đây không thể nói ra sự thật.
"Chuyện gì đang xảy ra? Sao ta cảm thấy trước mắt cứ mơ hồ, như phủ màn sương, lại còn buồn ngủ thế này?" – Lão Cẩu kinh hô.