Huyết Linh cầm kiếm tiên, liên tục chém loạn.
Cảm giác này khiến hắn vô cùng khó chịu, như thể hắn có thể dễ dàng giết chết Vũ Văn Tuyệt, nhưng lại không thể thực hiện được. Vũ Văn Tuyệt cứ như một con cá chạch trơn tuột, dù cảm thấy có thể giết hắn bất kỳ lúc nào, nhưng lại không thể làm được.
Vũ Văn Tuyệt cười ha ha nói: "Ta vô thiện vô ác, chỉ là một cây cỏ ven đường, ngươi muốn giết ta trong thời gian ngắn à? Cũng phải mất rất nhiều công sức đấy. Nhưng mà, thanh niên đừng vội, nếu không được thì ngươi cứ từ từ chờ ta chết, dù sao ta cũng không tu luyện pháp trường sinh, ngươi giết chết ta không thành vấn đề."
"Giết ngươi?"
Huyết Linh khinh miệt nhổ một ngụm nước bọt,"Lát nữa ta sẽ mổ chết ngươi."