Sâu trong rừng rậm hoang vu, tiếng người hô hoán vang vọng hòa lẫn tiếng gầm của một loài mãnh thú nào đó, không ngừng tiến lại gần nơi này.
Lòng dạ Triệu Đô An căng như dây đàn, hắn vô thức liếc nhìn lão Trương phía sau, thấy thần sắc lão vẫn thản nhiên mới hạ giọng:
"Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là Liêu Nhân? Chúng ta bị phát hiện nhanh vậy sao?"
Trương Diễn Nhất ném cho hắn ánh mắt khinh thường: "Lão hủ cũng vừa mới đến, sao mà biết được?"
Ngừng một lát, lão lại bổ sung một câu: "Chẳng qua là binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn mà thôi."