Sa sa…
Gió hè hiu hiu thổi qua tán cây đa cổ thụ rậm rạp, ánh nắng lấp lánh như vàng vụn nhảy nhót qua những khe hở bóng râm trên mặt đất.
Đã lâu lắm rồi Triệu Đô An mới lại được gặp Trương Thiên Sư của Đạo môn, vốn tưởng rằng sẽ thấy căng thẳng.
Nhưng có lẽ do Trương Diễn Nhất ôn tồn hòa nhã, nụ cười hiền từ, khiến cho tâm tình có chút bất an của hắn bỗng chốc nhẹ nhõm, khoảng cách giữa cả hai dường như thu hẹp lại, thoáng chốc khiến người ta có ảo giác như thể lần trước gặp mặt chỉ mới xảy ra gần đây thôi.
“Vãn bối Triệu Đô An bái kiến Trương Thiên Sư.” Hắn cung kính chắp tay thi lễ.