Ngày hôm sau, trời tờ mờ sáng.
Từ Trinh Quan khoác lớp áo trong, đẩy cửa sổ ra, mặc cho không khí sau mưa mang theo chút mùi đất tanh xộc vào phòng, thổi tung mái tóc rối của nàng, xua tan đi mùi lạ nồng nặc trong phòng.
Bên ngoài mây đã tan, mưa đã tạnh, những đám mây xám cũng theo gió phiêu tán, phía đông vầng thái dương đỏ rực nhô lên, bầu trời sáng sủa, an lành.
Nàng ngẩn ngơ nhìn con chim sẻ đang đậu trên cành cây trong sân, tỉa lông, hồi tưởng lại mọi chuyện xảy ra đêm qua, ngỡ như một giấc mộng.
Sự mới lạ, vui sướng khi lần đầu nếm trải chuyện ái ân; sự thay đổi dữ dội về thân phận từ thiếu nữ thành phụ nhân; cảm giác an toàn do tu vi khôi phục đến Bán bộ thiên nhân mang lại... tất cả đều khiến trong lòng nàng ngổn ngang trăm mối, vạn ngàn suy tư.