Vọng lâu, lãnh phong thổi vào, hất tung vài lọn tóc dưới vành mũ sau mặt nạ của Triệu Đô An.
Tôn Liên Anh sững sờ, nhìn "Triệu Diêm Vương" hai tay nhẹ nhàng vịn vào lan can gỗ cổ xưa, phóng tầm mắt quan sát đoàn sứ giả trên phố xa xa, vẻ mặt cổ quái nói:
"Ngươi nói lại lần nữa, lão gia già rồi, tai không tốt, nghe không rõ."
Trên mặt lão hoạn quan gần như khắc lên mấy chữ lớn: Ngươi đang đùa lão gia sao?
Toàn bộ Kinh thành ai mà chẳng biết tính tình của ngươi?