Hắn trước kia cũng từng sống phóng túng như vậy, bây giờ nghĩ lại mà cứ ngỡ là chuyện của rất lâu về trước...
Nếu không ngồi lên vị trí này, biết đâu hắn cũng có thể sống một đời nhẹ nhõm hơn...
Dừng lại, dừng lại, đời người có được có mất, không thể tham lam muốn cả hai.
Tiêu Dục Chiếu nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng, hắn mỉm cười hỏi: "Vậy cấm quân đã bắt được người chưa?"
Khóe miệng Triều Ân giật giật: "Bẩm Bệ hạ, Vương đại nhân vừa về đã lập tức đóng chặt cửa nha môn, vùi đầu vào đám pháo binh của doanh bộ binh để làm việc. Cấm quân đang tìm người khắp nơi, dẫu có tìm được cũng không thể vào bắt người... Nhưng không ít quan viên có mặt tại hiện trường đều khen Vương đại nhân có phong thái của buổi đầu khai triều!"
