Vừa rồi hắn còn chưa kịp phản ứng đã bị Dương Hòa cõng chạy như bay đến trước mặt người ta, bây giờ lại còn vô lễ động tay động chân, đây là làm cái gì?!
Hình Yến Yến quả thật bị dọa cho giật mình, lùi lại một chút, nhưng nàng lại không tức giận.
Bởi vì nàng nhận ra Dương Hòa có chút khác biệt với người khác, có lẽ người khác cho rằng đây là một kẻ ngốc, nhưng nàng lại cảm thấy đối phương là một người rất thuần khiết.
Nàng vội vàng giải thích: "Không sao, ta... ta không sao."
Tông Ngọc Thiền từ trên xe ngựa quay người bước xuống, bực bội nhìn Dương Hòa, đưa hộp đựng thức ăn trong tay cho hắn: "Bánh nướng của ngươi đây, suốt ngày chỉ biết bánh nướng với bánh nướng, ta thấy có ngày ngươi biến thành cái bánh nướng luôn cho xem!"
