Trong Văn Hoa Các, sáu người đứng đầu Lục Khoa đang kéo Xa Công Túc và Triệu Thượng Thư lại để kể lể khổ sở.
Thư Tự kích động, tức đến râu cũng vểnh lên: "Bọn ta đang yên ổn làm việc trong nha thự, nào ngờ Duệ Vương điện hạ đột nhiên nổi điên, xông vào đánh bọn ta một trận rồi bỏ chạy! Ba người bọn ta phải chịu tai bay vạ gió này, thiên lý ở đâu? Vương pháp ở đâu? Chuyện này thật kinh thiên động địa, không thể tin nổi! Xin đại nhân hãy làm chủ cho bọn ta!"
"Đúng vậy! Duệ Vương kia đã nhiều ngày không lên triều, nay đột nhiên chẳng biết từ đâu xuất hiện, đánh người rồi đi, thật là vô cớ! Không thể nói lý được! Tuyệt đối không thể dung túng cho thói xấu này, nếu không sau này hoàng cung chẳng phải sẽ biến thành võ đài hay sao?"
"Nếu không nghiêm trị Duệ Vương, sau này bọn ta thấy ai không vừa mắt cũng có thể chặn đường đánh một trận ư?! Chuyện của Duệ Vương, nhất định phải cầu xin Bệ hạ cho một lời công đạo!"
Triệu Thượng Thư liếc nhìn người vừa nói, quan bào khoác trên người trông như treo lơ lửng, thân hình gầy gò còn không bằng cháu của ông, thế mà cũng đòi chặn đường đánh người khác sao? E rằng nắm đấm vung ra chưa đánh trúng người thì cánh tay đã bị gió thổi gãy rồi…