Hắn vốn chỉ từ chối mang tính tượng trưng, Tào ma ma đã nói đến nước này, hắn cũng thuận nước đẩy thuyền nhận lấy.
Triều Ân không khỏi thầm nghĩ, điện hạ nhà mình có nên tặng chút gì không?
Rốt cuộc là không có nương nương ở hậu cung lo liệu, nên chẳng ai nghĩ đến chuyện này.
Ngay cả Lục hoàng tử, một người chẳng hiểu sự đời, cũng có người lo toan giúp chuyện lễ nghĩa nhân tình…
Nhìn Tào ma ma mãn nguyện rời đi, Vương Học Châu vừa định đi về phía cổng cung thì Triều Ân đã chặn lại: “Đại nhân!”