Sắc mặt Kim Đao và Vương Học Châu đều biến đổi.
Bọn họ còn không biết hôm nay sẽ nghỉ chân ở đâu, vậy mà đám thổ phỉ này lại biết, còn có thể liên lạc trước với người khác?
Vương Học Châu giơ tay kề đao vào cổ kẻ vừa trả lời: "Nói vậy, các ngươi biết chúng ta sẽ dừng chân ở đây? Các ngươi đã theo dõi chúng ta từ khi nào?"
Đối phương sợ hãi lùi lại không ngừng: "Ta không biết! Ta không biết gì hết! Đều là lão đại và lão Thập nói! Là lão Thập nói đến lúc đó ở đây sẽ có con mồi béo bở, chỉ cần cướp được là mấy năm không lo ăn uống, bọn ta liền tới! Ta thật sự không biết!"
Vương Học Châu tay dùng sức, cho hắn một cái chết thống khoái: "Không thành thật."