Vương Học Châu nào hay biết có người đã điều tra tư liệu của hắn, đang âm thầm nỗ lực.
Hắn dẫn người đến đánh chén một bữa no nê bằng ví tiền của Lưu Sĩ, rồi tiêu sái phủi mông rời đi.
Gầy dựng Phụng Nguyên đến mức này, lại không để lại cục diện rối rắm cho người khác, hắn ăn một bữa cũng đâu có quá đáng?
Lưu Sĩ đối với hắn quả thực vừa yêu vừa hận, ôm ví tiền của mình mà đau lòng đến co quắp, nhưng vẫn tươi cười như hoa tiễn người đi.
Còn không đi, y sắp chịu không nổi nữa rồi.