Nhân Vũ Đế ngồi sau long án, nghe Thái hậu chỉ trích mà mặt không đổi sắc, ngay cả cảm xúc cũng chẳng hề dao động.
Chẳng đợi y cất lời, Ninh Thân Vương đã cao giọng: "Thi thị! Ngươi bị Thôi thị mê hoặc, hạ độc Bệ hạ, phạm phải lỗi lầm tày trời như vậy mà vẫn còn sống nhởn nhơ, có sức lực đứng đây mắng chửi, ngươi nghĩ mình dựa vào cái gì? Ngươi ăn nói xấc xược, không biết hối cải, loại độc phụ như vậy, Tiêu gia ta không cần! Hôm nay ta sẽ thay mặt huynh trưởng, thay mặt Tiêu thị mà hưu bỏ ngươi, độc phụ này!"
"Từ nay về sau, ngươi và hoàng huynh, không còn quan hệ gì nữa! Chết rồi cũng không được vào hoàng lăng, làm bẩn mắt hoàng huynh!"
Ninh Thân Vương rút ra chiếu thư phế hậu đã chuẩn bị sẵn, ném thẳng vào mặt Thi Thái hậu.
Thi Thái hậu khi còn sống ghét nhất là hoàng lăng, nơi đó hoang vu âm u, điều kiện gian khổ.