Tứ hoàng tử chủ động muốn xông lên chặn bầy hổ, nhưng chưa kịp đến gần đã bị người bên cạnh kéo lại hộ tống phía sau.
Ba con hổ mắt xếch trán trắng thân hình vạm vỡ, bộ lông bóng mượt, một vuốt của nó đủ sức đập một người trưởng thành thành thịt nát, đuôi quật qua có thể khiến người ta trọng thương, dù chúng điên cuồng tấn công các thị vệ vây quanh tế đàn nhưng cuối cùng vẫn bị khống chế.
Vết thương trên bụng hoặc cổ chúng rỉ máu không ngừng, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Gương mặt Nhân Vũ Đế ửng hồng một cách bất thường, tay chân múa may, ngửa mặt lên trời cuồng tiếu: "Ha ha ha ha! Tốt! Sơn thần hiến điềm lành! Ném chúng cùng vật tế vào trong đầm nước cho ta!"
Trụ trì trong miếu cũng phản ứng lại, vội vàng mở lời: "Bệ hạ được trời cao che chở, nghi thức cầu mưa đã thành công! Chẳng bao lâu nữa sẽ giáng xuống mưa lành, phù hộ cho bách tính Đại Càn ta mưa thuận gió hòa! Bệ hạ uy vũ!"