Cảnh lão gia nghe mà gân xanh trên trán nổi lên, có cảm giác như đã sinh ra nhi tử này uổng công.
Giấy đó chẳng phải giấy thường sao?
Thế mà cũng có thể khen thành hoa, nuôi đứa con lớn chừng này, sao chưa từng nghe hắn khen mình như vậy?
Ông tức giận mắng: "Nghịch tử! Ngươi không lo lắng tình cảnh gia tộc ta, còn ở đây không ngừng tâng bốc người khác, ngươi muốn chọc tức lão tử chết sao?"
Cảnh Đông Giác không để ý phất tay: "Ta nói những lời này đều xuất phát từ nội tâm, đâu phải tâng bốc, phụ thân, thiệp mời này cho ta cất giữ nhé? Ngày mai người dẫn ta cùng đi!"