Mấy người bị gọi là kẻ nhàn rỗi, vẻ mặt thoáng chút ngượng ngùng.
Tam hoàng tử thầm thấy không vui, nhưng vẻ mặt lại chẳng hề để lộ, ngược lại còn khẽ gật đầu: "Đã vậy, mấy ngươi hãy cùng quận chúa giúp một tay đi!"
Cao Ngạn nghiêm mặt, chắp tay nói lớn: "Lời này của quận chúa quả thật nói đúng lòng thần. Vốn dĩ vừa rồi nghe lời Vương đại nhân, chúng thần đã định nhận lấy việc này, san sẻ nỗi lo cho Tam hoàng tử, cũng để các vị đồng hành được thảnh thơi hơn."
Binh sĩ áp giải lương thực xung quanh nghe vậy, trong lòng đều dâng lên mấy phần cảm kích.
Tông Ngọc Thiền lạnh lùng hừ một tiếng trong lòng: "Kẻ có lòng giúp đỡ thì không cần gọi, gọi rồi mới đến thì cũng chẳng thể xem là có lòng!"