Không phải ta khoe khoang.
Ta, Vương Thừa Chí, cũng coi như kẻ lanh lợi hơn người, có kiến thức, khéo ăn khéo nói, biết cách ứng xử.
Vừa đến Kinh thành, phát hiện nam nhi đã giải quyết xong chuyện nhà cửa, vậy ta còn nghĩ ngợi gì nữa?
Cố gắng kiếm tiền cưới vợ cho nam nhi thôi!
Kết quả là lang thang trên phố cả tháng trời, vẫn chưa nghĩ ra cách kiếm tiền, mà bạc thì cứ như nước chảy ào ào ra ngoài.