"Ta không nhiều lời với ngươi, một là đánh gãy tay, về Bình Giang phủ tiếp tục làm Chu gia Thất công tử uy phong lẫm liệt của ngươi. Hai là, tự xin ra khỏi tộc đổi họ đổi tên, ngươi chọn đi."
Chu Huy Trọng kinh hãi biến sắc: "Lời này của ngươi là ý gì?"
"Ý trên mặt chữ."
Hai lựa chọn này Chu Huy Trọng đều không thể chấp nhận, hắn lùi lại vài bước, hung tợn nhìn Chu Minh Lễ: "Ta muốn kiện ngươi! Ta muốn đi gõ Đăng Văn Cổ! Cho mọi người xem cái thứ lục thân bất nhận, bội tông vong tổ nhà ngươi! Để Bệ hạ phế bỏ quan vị của ngươi!"
Chu Minh Lễ thấy thật buồn cười: "Khắp thiên hạ chẳng lẽ không phải đất của vua? Ngươi cho rằng có chuyện gì mà Bệ hạ không biết sao?"