“Chát chát chát!”
Lục gia chủ liên tiếp quất ba roi, tức giận đến tái mặt: “Câm miệng! Chuyện của lão tử mà ngươi cũng dám xen vào, chi bằng đánh chết ngươi luôn cho rồi! Cái nhà này còn chưa tới lượt ngươi làm chủ!”
Lục Cung bị đánh đau đớn vô cùng, nhịn đau đến trán đẫm mồ hôi, nghe lời này lại đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy thất vọng và phẫn nộ.
Hắn nhìn Lục gia chủ gào lên: “Người không phải phụ thân của ta! Phụ thân của ta sẽ không lạnh lùng ích kỷ, coi thường mạng người như vậy! Phụ thân của ta là người sẽ dạy ta ‘Quân tử dụ ư nghĩa, tiểu nhân dụ ư lợi’! Là người dạy ta ‘Dĩ nghĩa lập hành, cương nghị công chính’! Không phải người! Người không phải phụ thân của ta!”
Lục gia chủ nắm roi chỉ vào Lục Cung, tức giận đến run rẩy: “Nghịch tử! Nghịch tử!”
